Không hiểu sao khi nghe anh hát lại khiến tôi muốn khóc. Ngồi xem SMDH vì không còn gì để xem rồi xúc động vì một bài hát.
'Nhắm mắt nghe thời gian đã hết..
Nhắm mắt nghe tình yêu là hơi tàn..
Nhắm mắt mơ ngày mai mù sương tan..
Như có ai đang thở than..."
Có cảm giác như đang nhìn thấy chính mình, hay đang cố nhìn vào nội tâm anh. Anh có biết mình thật mâu thuẫn vừa như đau khổ, vừa như muốn bỏ lại mọi thứ, lại vừa như đang an ủi chính mình "mơ ngày mai mù sương tan" Là ai đó "đang thở than" hay chính là anh đang thở than với mình...
...
"Nhắm mắt nghe đời em miền sâu thẳm
Nhắm mắt nghe đời em là sông dài
Hãy bước đi dù không còn ai
Sẻ chia buồn vui ngày mai..."
Là anh đang nói với "em" hay đang nói với mình. Anh có thể vựơt qua không nếu "ngày mai đời chia hai", nếu "trần gian không còn tương lai", nếu ngày mai "không còn ai sẻ chia buồn vui"... Anh đang khuyên "em" để tìm lại sự dũng cảm cho mình sao? Anh thông minh quá đấy nhưng sao anh vẫn thấy đau đớn như vậy?
...
"Em ơi hãy hát lên trong đêm quá cô liêu
Tiếng hát sẽ mang những buồn vui đời em bay về với trời
Em ơi hãy cứ khóc lên giữ những đêm thâu
Nước mắt đó sẽ hoá thành ánh sao sáng bay về với trời..."
Có thật sự nếu em hát lên, những buồn vui đời em sẽ bay về với trời
Có thật sự nếu em khóc, nước mắt sẽ hoá thành ánh sao bay về với trời... Nếu vậy có lẽ anh đã không đau lòng như thế rồi, và làm em cảm nhận nỗi đau đó rõ ràng đến thế. Nhưng em lại tin vào điều đó chỉ đơn giản là vì anh khiến em tin, tin thật lòng...
"Có lúc đêm nằm nghe thời gian hết
Có lúc em chạy đi về vô cùng
Bỗng thấy như mình không còn yêu ai
Vì trái tim đã trót yêu thương..."
Giống như một người anh trai đang cố bảo vệ cô em gái nhỏ của mình khỏi những nỗi đau nhưng lại vô tình cho cô ấy thấy nỗi đau trong lòng mình và khiến cô ấy cam đảm hơn. Anh có biết cô ấy cũng rất muốn nói với anh
"Hãy bước đi dù không còn ai
Sẻ chia buồn vui ngày mai"
Nhắm Mắt
Nhạc s: Tuấn Khanh
Ca sĩ: Phạm Anh Khoa
Nhắm mắt nghe thời gian đã hết,
nhắm mắt nghe tình yêu làn hơi tàn,
nhắm mắt mơ ngày mai mù sương tan,
như có ai đang thở than.
Nhắm mắt nghe ngoài kia đồng xanh ngát,
nhắm mắt nghe ngoài kia nụ hôn đầu,
hấp hối như ngày mai đời chia hai,
bối rối như trần gian không còn tương lai.
Nhắm mắt nghe đời em miền sâu thẳm,
nhắm mắt nghe đời em là sông dài,
hãy bước đi dù không còn ai,
sớt chia buồn vui ngày mai.
Em ơi hãy hát lên trong đêm cuối cô liêu,
tiếng hát sẽ mang những niềm vui đời em bay về với trời .
Em ơi hãy cứ khóc lên dưới những đêm thâu,
nước mắt đó sẽ hóa thành những ánh sao sáng bay về với trời.
Có lúc đêm nằm nghe thời gian hết,
có lúc em chạy đi về vô cùng,
bỗng thấy như mình không còn yêu ai,
vì trái tim trót ưu tư.
Em ơi hãy hát lên trong đêm cuối cô liêu,
tiếng hát sẽ mang những niềm vui đời em bay về với trời .
Em ơi hãy cứ khóc lên dưới những đêm thâu,
nước mắt đó sẽ hóa thành những ánh sao sáng bay về với trời
Nhạc s: Tuấn Khanh
Ca sĩ: Phạm Anh Khoa
Nhắm mắt nghe thời gian đã hết,
nhắm mắt nghe tình yêu làn hơi tàn,
nhắm mắt mơ ngày mai mù sương tan,
như có ai đang thở than.
Nhắm mắt nghe ngoài kia đồng xanh ngát,
nhắm mắt nghe ngoài kia nụ hôn đầu,
hấp hối như ngày mai đời chia hai,
bối rối như trần gian không còn tương lai.
Nhắm mắt nghe đời em miền sâu thẳm,
nhắm mắt nghe đời em là sông dài,
hãy bước đi dù không còn ai,
sớt chia buồn vui ngày mai.
Em ơi hãy hát lên trong đêm cuối cô liêu,
tiếng hát sẽ mang những niềm vui đời em bay về với trời .
Em ơi hãy cứ khóc lên dưới những đêm thâu,
nước mắt đó sẽ hóa thành những ánh sao sáng bay về với trời.
Có lúc đêm nằm nghe thời gian hết,
có lúc em chạy đi về vô cùng,
bỗng thấy như mình không còn yêu ai,
vì trái tim trót ưu tư.
Em ơi hãy hát lên trong đêm cuối cô liêu,
tiếng hát sẽ mang những niềm vui đời em bay về với trời .
Em ơi hãy cứ khóc lên dưới những đêm thâu,
nước mắt đó sẽ hóa thành những ánh sao sáng bay về với trời
Post a Comment
Post a Comment