"Đông đang về, ngoài kia trời chắc lạnh
Đây nắng vàng, ta muốn gửi cho em"
Hà Nội những ngày đông này lạnh lắm phải không em? Ừ nhỉ, khi mà ta vẫn đón cái nắng vàng rực rỡ, chói chang , thì ở Hà Nội đang mùa đông lạnh.
Em ạ, mùa đông của em là một khái niệm quá trừu tượng đối với ta. Một lần nhìn em đứng lặng nhìn trời đất "chuyển mùa" em bảo vậy còn ta, ta chỉ thấy một cái gì gần như là u ám, lạnh lẻo mà lại quá ẩm ướt. Vậy thì... Em, sao em lại mong mùa đông đến vậy? Nhiều khi, em xa xôi quá...
Em ngồi bó gối lặng lẽ kể cho ta nghe về mùa đông. Mùa đông theo lời em là những sáng sớm em tung tẩy đển trường trong sắc màu rực rỡ, với những áo những khăn, những má ửng hồng, những là vàng rơi, và những gió đùa khe khẽ. Ta cũng chỉ biết ngồi im lặng nghe.
Nghe và tưởng tượng ra em má ửng hồng, rực rỡ trong khăn áo tung tăng tới trường, giữa lá và gió lạnh. Nhưng mà em, khó cho ta quá bởi vì:
"Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn đỏ mận hồng đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam "
Mỗi khi trời đất "chuyển mùa"- như em hay nói. Ta chỉ tượng tượng ra rằng, môi em thâm tím lại vì lạnh, mặt sần sùi đi vì khô.Em nhẹ nhành, thanh thoát đâu rồi, để lại cho em ta lụp xụp trong nào quần nào áo. Hương em quen quá đỗi mà như lạ: có chút thơm mát quen thuộc, nhưng lại có chút ẩm mốc của mùa đông mưa gió. Vậy sao em lại thích mùa đông?
Anh vẫn hiểu sức vươn của những cánh đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em
Vậy là mùa đông sang thật rồi. Vậy là em hết mong mùa đông rồi. Em mong mùa đông về để được mặc áo lạnh, được quấn khăn, để đôi má em được ửng hồng, để em lại được ngượng ngùng soi gương phải không em?.
Không biết em có nhớ nắng không em? Ta gửi nắng cho em nhé. Có nắng rồi, em có buồn nhớ nắng nữa không? Biết bao giờ em lại mong mùa đông đây...!
Đây nắng vàng, ta muốn gửi cho em"
Hà Nội những ngày đông này lạnh lắm phải không em? Ừ nhỉ, khi mà ta vẫn đón cái nắng vàng rực rỡ, chói chang , thì ở Hà Nội đang mùa đông lạnh.
Em ạ, mùa đông của em là một khái niệm quá trừu tượng đối với ta. Một lần nhìn em đứng lặng nhìn trời đất "chuyển mùa" em bảo vậy còn ta, ta chỉ thấy một cái gì gần như là u ám, lạnh lẻo mà lại quá ẩm ướt. Vậy thì... Em, sao em lại mong mùa đông đến vậy? Nhiều khi, em xa xôi quá...
Em ngồi bó gối lặng lẽ kể cho ta nghe về mùa đông. Mùa đông theo lời em là những sáng sớm em tung tẩy đển trường trong sắc màu rực rỡ, với những áo những khăn, những má ửng hồng, những là vàng rơi, và những gió đùa khe khẽ. Ta cũng chỉ biết ngồi im lặng nghe.
Nghe và tưởng tượng ra em má ửng hồng, rực rỡ trong khăn áo tung tăng tới trường, giữa lá và gió lạnh. Nhưng mà em, khó cho ta quá bởi vì:
"Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn đỏ mận hồng đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam "
Mỗi khi trời đất "chuyển mùa"- như em hay nói. Ta chỉ tượng tượng ra rằng, môi em thâm tím lại vì lạnh, mặt sần sùi đi vì khô.Em nhẹ nhành, thanh thoát đâu rồi, để lại cho em ta lụp xụp trong nào quần nào áo. Hương em quen quá đỗi mà như lạ: có chút thơm mát quen thuộc, nhưng lại có chút ẩm mốc của mùa đông mưa gió. Vậy sao em lại thích mùa đông?
Anh vẫn hiểu sức vươn của những cánh đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em
Vậy là mùa đông sang thật rồi. Vậy là em hết mong mùa đông rồi. Em mong mùa đông về để được mặc áo lạnh, được quấn khăn, để đôi má em được ửng hồng, để em lại được ngượng ngùng soi gương phải không em?.
Không biết em có nhớ nắng không em? Ta gửi nắng cho em nhé. Có nắng rồi, em có buồn nhớ nắng nữa không? Biết bao giờ em lại mong mùa đông đây...!
Gửi nắng cho em
Nhạc: Phạm Tuyên - Thơ: Bùi Văn Dung
Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn đỏ mận hồng đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam
Muốn gửi ra em một chút nắng vàng
Thương cái rét của thợ cày thợ cấy
Nên cứ muốn chia nắng đều ra ngoài ấy
Có tình thương tha thiết của trong này
Anh vẫn hiểu sức vươn của những cánh đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em
Khi hai miền cùng vào một vụ chiêm
Hai vựa thóc cùng nặng tình của đất
Cùng vào trận một ngày vui thống nhất
Hơn lúc nào anh thấu hiểu lòng em
Gửi nắng cho em gửi nắng cho em
Gửi nắng về sưởi ấm những bàn tay.
Nhạc: Phạm Tuyên - Thơ: Bùi Văn Dung
Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn đỏ mận hồng đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam
Muốn gửi ra em một chút nắng vàng
Thương cái rét của thợ cày thợ cấy
Nên cứ muốn chia nắng đều ra ngoài ấy
Có tình thương tha thiết của trong này
Anh vẫn hiểu sức vươn của những cánh đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em
Khi hai miền cùng vào một vụ chiêm
Hai vựa thóc cùng nặng tình của đất
Cùng vào trận một ngày vui thống nhất
Hơn lúc nào anh thấu hiểu lòng em
Gửi nắng cho em gửi nắng cho em
Gửi nắng về sưởi ấm những bàn tay.
Social Link