Top Ads

Quảng cáo (728 x 90)
» » Khúc tình buồn - Tuấn Ngọc



Sáng nay em thức dậy với một câu hát ở trong đầu "Xin cho được một lần cầu mong tình thật gần..." Không biết em đã nghe bài hát ấy ở đâu mà câu hát đó cứ quanh quẩn chẳng thể dứt ra. Tự dưng thấy mọi thứ nhẹ nhàng và lòng thanh thản lạ, cầu mong tình thật gần.

Trong đầu lại nghĩ đến tình xa - tình gần. Nhớ một lần cô bạn gửi cho một câu chuyện lạ về một người bổng dưng thắc mắc không biết số 7 đứng trước số 8 hay ngược lại. Em giờ cũng thế, nghĩ về xa và gần, gần và xa. Tự dưng muốn viết một câu chuyện nữa về xa và gần như ngày nào đã viết về yêu hay không.

Người ta nói thích nghe nhạc Trịnh là bắt đầu biết yêu. Vậy, bắt đầu nghe Ngô Thụy Miên có phải mình từ từ già đi không nhỉ? Em đã trộn các câu hát lại với nhau khi tìm ra bài Tình khúc buồn.

"Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Chuyện tình đã như mơ ...

Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn ...

Lâu quá rồi không viết tự dưng chẳng biết viết lên cảm xúc của mình nữa. Muốn gửi bài hát này đến một người nào đó và cả mọi người ở đây, một bài hát hay. Không hiều vì sao tác giả lại bảo đó là Tình khúc buồn - chẳng lẽ xa nên buồn? Em chỉ thấy mọi thứ rất đẹp, hư ảo và lung linh.

Bổng nhiên em thích câu tự chế của mình hơn, "Xin cho được một lần cầu mong tình thật gần" vì em sợ mình không bắt kịp thời gian và sẽ dần quên tất cả. Mỗi một buổi sáng thức dậy hoặc trước khi đi ngủ, em đã cố nghĩ một chút để đừng quên - để đừng quên đó; thỉnh thoảng lại chợt quên mất và mỗi ngày cái cố nhớ ấy lại ngắn đi một chút. Ngay cả bây giờ, khi viết về một bài hát mà suy nghĩ vẫn cứ lẫn lộn lung tung. Có lẽ anh nói đúng, "it doesn't last long."

Hy vọng không có một ngày em ngớ ngẩn tự hỏi anh đã đi hay em đã đi.

Tình khúc buồn
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Thể hiện: Tuấn Ngọc

Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Chuyện tình đã như mơ ...

Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn ...

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn ...

Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Có qua đi ngày tháng, trả lại thoáng mây bay buồn ...
Winnie

Post a Comment