Top Ads

Quảng cáo (728 x 90)
» » Giang Hồ Tiếu


Giang hồ tiếu đã thể hiện thật đạt không khí của bộ phim, thể hiện tinh thần tiêu dao tự tại mà vẫn khí phách anh hùng, ngang dọc trời đất mà trong lòng vẫn nặng chữ “Tình” của những Dương Quá, Tiểu Long Nữ…

Có thật nhiều điều để nói về bộ phim "Thần Điêu Hiệp Lữ" (Hay còn có tên: "Thần Điêu Đại Hiệp") của đạo diễn Trương Kỉ Trung.

Đó có thể là cách thể hiện mới mẻ và nhiều sáng tạo so với các phiên bản phim trước đó, hay với chính những bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết Kim Dung.



Đó là phong cảnh Cửu Trại Câu làm nên bối cảnh hư hư, thực thực, diễm lệ nhưng cũng thật hùng tráng…

Đó là bộ đôi Tiểu Long Nữ (Lưu Diệc Phi) thánh thiện ngây thơ cùng với Dương Quá (Hoàng Hiểu Minh) làm nên một cặp hiệp khách với mối tình lưu danh muôn thuở…

Dấu ấn của bộ phim còn để lại ở những trường đoạn thật đắt. Đó là đoạn Dương Quá và Tiểu Long Nữ luyện Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp giữa cảnh “mãn thiên hoa vũ” huyền ảo trong đêm tối.

Công phu nhất vẫn là trường đoạn Tương Dương đại chiến. Cảnh quân Mông Cổ bày trận được quay từ trên cao, cộng thêm hiệu ứng khói lửa càng trở nên vô cùng hoành tráng.

Hay như ở cuối phim, giọt nước mắt của Quách Tương rơi xuống, chuyển cảnh Dương quá ngẩng mặt lên, thể hiện mối “thần giao cách cảm” kì diệu giữa hai nhân vật...

Làm nên thành công tổng thể ấy, không thể không nhắc tới phần âm nhạc, đặc biệt là ca khúc cuối phim Giang hồ tiếu – đã thể hiện thật đạt không khí của bộ phim, thể hiện tinh thần tiêu dao tự tại mà vẫn khí phách anh hùng, ngang dọc trời đất mà trong lòng vẫn nặng chữ “Tình” của những Dương Quá, Tiểu Long Nữ…

Giang hồ tiếu được năm giọng ca nam là Hoàng Hiểu Minh, Trương Kỉ Trung, Hồ Quân, Chu Hoa Kiện và Tiểu Trùng thể hiện rất mạnh mẽ, hào sảng. Có lẽ việc bài hát được tới năm giọng nam thể hiện không phải là ngẫu nhiên hay chỉ để “ai cũng có phần”

Giang hồ cười ngạo tan ân oán,
Cười nụ giấu dao ta xuất chiêu,
Hồng trần ngạo nghễ cười cô độc,
Ta đâu với tới trái tim cao.

Nghe “cuồng” giống Dương Quá. Đó là cảm giác đầu tiên khi nghe bài hát này. Một đại hiệp độc hành, cười ngạo nghễ trên giang hồ, cười cả với sự cô độc trong chốn hồng trần li loạn.

Trăng vẫn sáng ngời đường muôn nẻo,
Năm tháng trôi đi chẳng đổi lòng.

Cũng như tính cách “cuồng” của Dương Quá, cô độc giữa đời, cho dù có là một cậu bé nghịch ngợm lúc mới vào Cổ Mộ, một kẻ sôi lòng muốn báo thù lúc hiểu nhầm Quách Tĩnh và Hoàng Dung, một đại hiệp cụt tay chỉ có thần điêu làm bạn, hay một trang anh hùng uy mãnh đánh bạt vạn quân Mông Cổ. Kẻ cô độc này, lại là kẻ sẵn sàng rơi lệ vì một người con gái:

Chẳng yêu được cũng chẳng thể buông tay
Không quên được tình cảm của nàng.

Đến đoạn điệp khúc, giai điệu dồn dập hơn với những câu hát dài hơn:

Nhìn như hoa chẳng phải hoa,
như sương chẳng phải sương
Dòng nước dạt dào không sao giữ được.
Một đời hào tình tráng chí, cốt cách kiêu hùng,
Thì ra kẻ anh hùng cũng biết nỗi cô đơn.

Cuộc đời vốn như dòng nước xiết, bao năm hành tẩu kiêu hùng, ngoảnh đầu lại mới thấy mình cô đơn. Ngay từ đầu bài hát, kiếm khách nọ cười trên sự cô độc, nhưng hóa ra ai cũng có lúc sợ cô đơn đấy thôi. Độc Cô Cầu Bại có lẽ là kẻ cô đơn nhất vì kiếm pháp quá thần thông, nhưng hẳn cũng sợ sự cô đơn nhất. Nếu không thế, thì đâu có lấy tên là Cầu Bại – cầu một lần được đánh bại bởi tay kẻ khác? Suy cho cùng, kẻ đánh bại mình là kẻ hiểu mình nhất. Nếu không thì đâu nguyện lòng một đời làm bạn với chim điêu?

Giang hồ cười ngạo thích tiêu dao,
Chẳng cần yêu, cũng chẳng cần thù hận.
Ngẩng mặt cười lớn quên tất cả,
Ta như cơn gió nhẹ thổi qua.
Giang hồ cười ngạo thích tiêu dao,
Bạn với cầm tiêu, say với rượu.
Ngẩng mặt cười lớn quên tất cả,
Ta như cơn gió nhẹ thổi qua.

Chung quy, một chữ “cuồng” của Dương Quá hay một chữ “tà” cho Hoàng Dược Sư đó là cái gì vậy? Đó là sự tiêu dao, quên hết yêu hận tình thù. Kiếm khách làm bạn với đàn sáo, bầu rượu túi thơ, tiêu dao hơn cả văn nhân.

Cuộc đời bất quá trăm năm, anh danh một đời chỉ như cơn gió, sự yêu ghét chỉ là cảm giác chứ đâu có hình hài? Tư tưởng của Kim Dung luôn là vậy, đến cuối truyện, thường là các nhân vật sẽ đi theo hướng tư tưởng thoát tục.

Kết thúc "Thần Điêu Đại Hiệp", Dương Quá thành Tây cuồng, Nhất Đăng Đại Sư cũng rũ bỏ nốt chữ “đế”, là tàn dư cuối cùng của quyền thế, đổi Nam đế thành Nam tăng. Chỉ có Quách Tĩnh vẫn làm Bắc hiệp, tích cực xuất thế, nhưng ai đọc lịch sử cũng hiểu cho dù xuất thế thì nhà Tống vẫn cứ mất vào tay người Mông Cổ. Suy cho cùng, Nam tăng Bắc hiệp, Đông tà Tây cuồng cũng là cơn gió nhẹ thổi qua giang hồ mà thôi!

Cũng vì thế mà sau tất cả, chỉ còn lại một hình bóng, một tiếng Giang hồ tiếu - cái cười tiêu dao rũ sạch trần ai...

From: Tiểu Bạch / Tuanvietnam.


Jiang hu xiao
Artist : Luare Shang

jiang hu xiao
en yuan liao
ren guo zhao
xiao cang dao

hong chen xiao
xiao ji liao
xin tai gao
dao bu liao

ming yue zhao
lu tiao tiao
ren hui lao
xin bu lao

ai bu dao
fang bu diao
wang bu liao
ni de hao

kan si hua fei hua wu fei wu
tao tao jiang shui liu bu zhu
yi shen hao qing zhuang zhi tie ao gu
yuan lai ying xiong shi gu du

jiang hu xiao
ai xiao yao
qin huo xiao
jiu lai dao

yang tian xiao
quan wang liao
xiao sa ru feng
qing piao piao

jiang hu xiao
ai xiao yao
ai huo hen
dou bu yao

yang tian xiao
quan wang liao
xiao sa ru feng
qing piao piao.
.....................................