Nếu có một ngày bạn mệt nhoài với guồng quay chóng mặt của cuộc sống thường nhật, của những bộn bề lo toan, hay chán ngán những thanh âm mạnh mẽ, quay cuồng của âm nhạc hiện đại, thử một lần lắng nghe Seven Daffodils – câu chuyện tình yêu gắn liền với bảy đóa hoa thủy tiên tươi xinh!
Bạn sẽ bắt gặp một giai điệu nhẹ nhàng, đằm thắm, đậm chất đồng quê dịu ngọt, đủ để tưới mát những tâm hồn cằn cồi, đủ để xoa dịu những trái tim dù là lạnh lẽo nhất...
Có ai đó nói rằng, Seven Daffodils là một bản tình ca bất diệt, là một lời tỏ tình ngọt ngào nhất! Nó không màu mè, không cầu kỳ mà giản dị, tự nhiên như chính tình yêu, chính cuộc sống, như chính những điều đơn sơ nhất mà chúng ta đã bỏ quên từ lâu lắm.
Này nhé, bắt đầu là một lời thủ thỉ:
I may not have a mansion, I haven"t any land
Not even a paper dollar to crinkle in my hands
But I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
I do not have a fortune to buy you pretty things
But I can weave you moonbeams for necklaces and rings
Ta có thể tưởng tượng ra một khung cảnh đầy lãng mạn. Chàng trai với khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, trên tay là bảy đóa hoa thủy tiên tươi tắn tiền về phía người mình yêu và bắt đầu cất cao giọng hát:
Có thể anh không có lâu đài, không có một tấc đất
Thậm chí chẳng có một tờ tiền để vò nát trong tay
Nhưng anh có thể chỉ em thấy bình minh trên những ngọn đồi
Anh sẽ hôn em và trao em bảy đoá hoa thuỷ tiên
Cuộc sống không chỉ là những gì nhìn thấy được, những gì chạm vào được. Tình yêu của chàng trai thật đặc biệt. Anh không đo đếm tình cảm của mình dành cho người con gái yêu thương bằng những lâu đài, những mảnh đất, những của cải tiền bạc hay những món đồ quý giá, mà bằng những điều hết sức thơ mộng.
Có thể bạn cho rằng đây là chuyện viển vông, nhưng hãy tưởng tượng nhé! Chàng trai có thể đem đến cho cô gái cuộc sống yên bình nơi làng quê thôn dã, không vướng bận những toan tính phiền muộn của cuộc sống ồn ã, bụi bặm nơi phố xá đông đúc.
Họ có thể rong chơi trên những cánh đống rộng mênh mông cỏ mướt xanh và hoa thơm ngát. Họ có thể bên nhau cùng tận hưởng những giây phút đẹp nhất của một ngày mới!
Đó là một bình minh chan hòa gió, chàng trai sẽ chỉ cho cô thấy mặt trời đang ló dạng phía đằng đông, chiếu những tia nắng ấm áp sưởi ấm cho nhân gian. Một khung cảnh thật êm đềm biết bao khi họ có thể tay trong tay cùng ngắm những bước đi của ngày mới lan tỏa đến khắp mọi tạo vật.
Còn khi đêm xuống, anh sẽ tặng cho cô chuỗi ngọc lấp lánh cùng chiếc nhẫn cầu hôn thần thoại làm từ ánh trăng vàng. Ánh trăng sẽ len vào tóc, vào gương mặt thánh thiện dịu dàng của cô, sẽ thấm đẫm tình yêu dịu ngọt của thiên nhiên. Ánh trăng sẽ khiến cho hai tâm hồn hòa với nhau trong thời khắc dịu dàng nhất của đất trời.
Và đặc biệt hơn, anh có thể trao cho cô những đóa hoa thủy tiên xinh đẹp bất cứ lúc nào! Những đóa hoa căng tràn sức sống như chính tình yêu mãnh liệt của chàng trai vậy!
Oh, seven golden daffodils all shining in the sun
To light our way to evening when our day is done
And I will give music and a crust of bread
And a pillow of piny boughs to rest your head.
Một lời tỏ tình thật kì lạ, và giản dị quá, đến mức người ta chẳng có cớ gì để không tin nó, và sẽ rung động tới tận đáy lòng, bởi tình yêu ấy, sự chăm chút dịu dàng ấy dành cho những ngày bình thường, "âm nhạc và những mẩu bánh mì", "một chiếc gối êm để em tựa đầu".
Bảy đóa hoa thủy tiên tỏa sắc vàng lung linh trong nắng, vẫy những cánh mỏng manh trong làn gió nhẹ rung rinh, rung rinh…
Hoa thủy tiên nở vào mùa xuân, khi ánh nắng làm băng tuyết tan chảy, khi bầu trời xanh đẩy lùi thứ màn xám tro tàn lụi, khi ấm áp ùa về khép lại cái giá rét của mùa đông, ươm cho mơn mởn của những mầm xanh non.
Hoa thủy tiên ủ mầm trong lòng đất, bền bỉ đợi chờ trong suốt mùa đông đằng đẵng, hết mùa xuân này qua mùa xuân khác, như một lời hứa thủy chung sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Như một lời hứa - rằng chàng trai sẽ hát mãi cho cô gái nghe bản tình ca ngọt ngào cất lên từ trái tim mình, anh sẽ nâng những lọn tóc của cô trên chiếc gối mềm mại ấm áp nhất, để say sưa trong giấc ngủ êm đềm, hạnh phúc, để quên đi một ngày dài mệt mỏi đã ở sau lưng!
Và giấc mơ tình yêu giản dị tuyệt vời ấy, chẳng phải là điều gì mộng tưởng, mà là mỗi ngày trôi qua êm đềm, khi hai người yêu nhau được có nhau thực sự.
Bảy đóa hoa thủy tiên đơn sơ, mộc mạc tượng trưng cho những gì tốt đẹp nhất chàng trai dành cho người mình yêu thương. Là như thế - Hạnh phúc luôn bắt đầu từ những điều giản dị!
Và bạn có tin không, cô gái ấy sẽ chẳng thể nào từ chối một lời tỏ tình và một trái tim tha thiết yêu thương của chàng trai kia!
Tôi đang nghe thấy một khúc nhạc thật hay được dạo lên từ nhịp đập của trái tim nồng nàn yêu thương - Seven Daffodils. Một mùa đông nữa lại về, nhiều lạnh giá, nhưng tôi biết, trong lòng đất sâu, những hạt mầm thủy tiên say ngủ, chờ xuân sang bừng tỉnh ngọt ngào, như lời hứa âm thầm gìn giữ, như yêu thương chẳng thay đổi bao giờ.
Bạn sẽ bắt gặp một giai điệu nhẹ nhàng, đằm thắm, đậm chất đồng quê dịu ngọt, đủ để tưới mát những tâm hồn cằn cồi, đủ để xoa dịu những trái tim dù là lạnh lẽo nhất...
Có ai đó nói rằng, Seven Daffodils là một bản tình ca bất diệt, là một lời tỏ tình ngọt ngào nhất! Nó không màu mè, không cầu kỳ mà giản dị, tự nhiên như chính tình yêu, chính cuộc sống, như chính những điều đơn sơ nhất mà chúng ta đã bỏ quên từ lâu lắm.
Này nhé, bắt đầu là một lời thủ thỉ:
I may not have a mansion, I haven"t any land
Not even a paper dollar to crinkle in my hands
But I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
I do not have a fortune to buy you pretty things
But I can weave you moonbeams for necklaces and rings
Ta có thể tưởng tượng ra một khung cảnh đầy lãng mạn. Chàng trai với khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, trên tay là bảy đóa hoa thủy tiên tươi tắn tiền về phía người mình yêu và bắt đầu cất cao giọng hát:
Có thể anh không có lâu đài, không có một tấc đất
Thậm chí chẳng có một tờ tiền để vò nát trong tay
Nhưng anh có thể chỉ em thấy bình minh trên những ngọn đồi
Anh sẽ hôn em và trao em bảy đoá hoa thuỷ tiên
Cuộc sống không chỉ là những gì nhìn thấy được, những gì chạm vào được. Tình yêu của chàng trai thật đặc biệt. Anh không đo đếm tình cảm của mình dành cho người con gái yêu thương bằng những lâu đài, những mảnh đất, những của cải tiền bạc hay những món đồ quý giá, mà bằng những điều hết sức thơ mộng.
Có thể bạn cho rằng đây là chuyện viển vông, nhưng hãy tưởng tượng nhé! Chàng trai có thể đem đến cho cô gái cuộc sống yên bình nơi làng quê thôn dã, không vướng bận những toan tính phiền muộn của cuộc sống ồn ã, bụi bặm nơi phố xá đông đúc.
Họ có thể rong chơi trên những cánh đống rộng mênh mông cỏ mướt xanh và hoa thơm ngát. Họ có thể bên nhau cùng tận hưởng những giây phút đẹp nhất của một ngày mới!
Đó là một bình minh chan hòa gió, chàng trai sẽ chỉ cho cô thấy mặt trời đang ló dạng phía đằng đông, chiếu những tia nắng ấm áp sưởi ấm cho nhân gian. Một khung cảnh thật êm đềm biết bao khi họ có thể tay trong tay cùng ngắm những bước đi của ngày mới lan tỏa đến khắp mọi tạo vật.
Còn khi đêm xuống, anh sẽ tặng cho cô chuỗi ngọc lấp lánh cùng chiếc nhẫn cầu hôn thần thoại làm từ ánh trăng vàng. Ánh trăng sẽ len vào tóc, vào gương mặt thánh thiện dịu dàng của cô, sẽ thấm đẫm tình yêu dịu ngọt của thiên nhiên. Ánh trăng sẽ khiến cho hai tâm hồn hòa với nhau trong thời khắc dịu dàng nhất của đất trời.
Và đặc biệt hơn, anh có thể trao cho cô những đóa hoa thủy tiên xinh đẹp bất cứ lúc nào! Những đóa hoa căng tràn sức sống như chính tình yêu mãnh liệt của chàng trai vậy!
Oh, seven golden daffodils all shining in the sun
To light our way to evening when our day is done
And I will give music and a crust of bread
And a pillow of piny boughs to rest your head.
Một lời tỏ tình thật kì lạ, và giản dị quá, đến mức người ta chẳng có cớ gì để không tin nó, và sẽ rung động tới tận đáy lòng, bởi tình yêu ấy, sự chăm chút dịu dàng ấy dành cho những ngày bình thường, "âm nhạc và những mẩu bánh mì", "một chiếc gối êm để em tựa đầu".
Bảy đóa hoa thủy tiên tỏa sắc vàng lung linh trong nắng, vẫy những cánh mỏng manh trong làn gió nhẹ rung rinh, rung rinh…
Hoa thủy tiên nở vào mùa xuân, khi ánh nắng làm băng tuyết tan chảy, khi bầu trời xanh đẩy lùi thứ màn xám tro tàn lụi, khi ấm áp ùa về khép lại cái giá rét của mùa đông, ươm cho mơn mởn của những mầm xanh non.
Hoa thủy tiên ủ mầm trong lòng đất, bền bỉ đợi chờ trong suốt mùa đông đằng đẵng, hết mùa xuân này qua mùa xuân khác, như một lời hứa thủy chung sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Như một lời hứa - rằng chàng trai sẽ hát mãi cho cô gái nghe bản tình ca ngọt ngào cất lên từ trái tim mình, anh sẽ nâng những lọn tóc của cô trên chiếc gối mềm mại ấm áp nhất, để say sưa trong giấc ngủ êm đềm, hạnh phúc, để quên đi một ngày dài mệt mỏi đã ở sau lưng!
Và giấc mơ tình yêu giản dị tuyệt vời ấy, chẳng phải là điều gì mộng tưởng, mà là mỗi ngày trôi qua êm đềm, khi hai người yêu nhau được có nhau thực sự.
Bảy đóa hoa thủy tiên đơn sơ, mộc mạc tượng trưng cho những gì tốt đẹp nhất chàng trai dành cho người mình yêu thương. Là như thế - Hạnh phúc luôn bắt đầu từ những điều giản dị!
Và bạn có tin không, cô gái ấy sẽ chẳng thể nào từ chối một lời tỏ tình và một trái tim tha thiết yêu thương của chàng trai kia!
Tôi đang nghe thấy một khúc nhạc thật hay được dạo lên từ nhịp đập của trái tim nồng nàn yêu thương - Seven Daffodils. Một mùa đông nữa lại về, nhiều lạnh giá, nhưng tôi biết, trong lòng đất sâu, những hạt mầm thủy tiên say ngủ, chờ xuân sang bừng tỉnh ngọt ngào, như lời hứa âm thầm gìn giữ, như yêu thương chẳng thay đổi bao giờ.
From: Hoàng Anh
Seven Daffodils
Artist: The Brothers Four
I may not have mansion, I haven't any land
Not even a paper dollar to crinkle in my hands
But I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
I do not have a fortune to buy you pretty things
But I can weave you moonbeams for necklaces and rings
And I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
Oh, seven golden daffodils all shining in the sun
To light our way to evening when our day is done
And I will give music and a crust of bread
And a pillow of piny boughs to rest your head.
A pillow of piny boughs to rest your head...
........................
Artist: The Brothers Four
I may not have mansion, I haven't any land
Not even a paper dollar to crinkle in my hands
But I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
I do not have a fortune to buy you pretty things
But I can weave you moonbeams for necklaces and rings
And I can show you morning on a thousand hills
And kiss you and give you seven daffodils.
Oh, seven golden daffodils all shining in the sun
To light our way to evening when our day is done
And I will give music and a crust of bread
And a pillow of piny boughs to rest your head.
A pillow of piny boughs to rest your head...
........................
Post a Comment
Post a Comment