Lâu lắm mới lại ngồi nghe lại Đan Trường, chàng ca sĩ một thời làm bao nhiêu con tim yêu nhạc nhẹ Việt Nam thổn thức. Tình cờ cũng là đọc được bài thơ của một fan ruột Đan Trường, sẵn chia sẻ luôn.
Hy vọng Đan Trường mãi giữ được phong độ, giọng hát ấm áp và có nhiều album mới cho các fan hâm hộ.
Tôi vẫn thích “Phiêu du” chân trời lạ
“Dòng sông băng” với những cánh rừng phong
“Ánh bình minh” chiếu ấm áp mùa đông
Ngồi nhớ lại “Khung trời ngày xưa” ấy
Một “Giấc mơ mùa đông” tôi vẫn thấy
Có “Tuyết hồng” phủ trắng cuối đường xưa
Ngắm “Mưa buồn” ngay trong những giấc mơ
Và “Xin hãy để mưa rơi” rớt mãi
“Mùa đông tàn phai” một mình tôi về lại
Gặp rừng phong, “Buồn như đá thời gian”
“Không còn ai” lòng bỗng thấy mênh mang
Tôi lặng lẽ “Đi về nơi xa” khuất
“Về dòng sông xưa” tưởng chừng như đã mất
Dấu chân mùa thu tôi vội vã đi tìm
Ánh mắt nào “Chờ trên tháng năm” quên
Chợt nhận thấy bóng “Tâm hồn xao động”
Thoáng đâu đây “Khúc hát phương xa” ấy
Tôi “Bất chợt” nhớ “Tình buồn xa vắng”
Nhớ về nơi, “Miền biển mặn” dấu yêu
“Bước chân lẻ loi” giờ mình tôi chờ đợi
“Thà người đừng nói” rằng yêu tôi mãi
Khiến tình tôi giờ “Trăng vỡ” người ơi
Nay ngồi đây, “Khóc thầm” trong lạnh lẽo
“Email tình yêu” sao người ơi chẳng thấy ?
Cho lòng tôi như ”Chim trắng mồ côi”
“Khi cô đơn em nhớ ai”, người yêu dấu ?
Có biết rằng lòng anh “Mãi mãi một tình yêu!“…
Hy vọng Đan Trường mãi giữ được phong độ, giọng hát ấm áp và có nhiều album mới cho các fan hâm hộ.
Tôi vẫn thích “Phiêu du” chân trời lạ
“Dòng sông băng” với những cánh rừng phong
“Ánh bình minh” chiếu ấm áp mùa đông
Ngồi nhớ lại “Khung trời ngày xưa” ấy
Một “Giấc mơ mùa đông” tôi vẫn thấy
Có “Tuyết hồng” phủ trắng cuối đường xưa
Ngắm “Mưa buồn” ngay trong những giấc mơ
Và “Xin hãy để mưa rơi” rớt mãi
“Mùa đông tàn phai” một mình tôi về lại
Gặp rừng phong, “Buồn như đá thời gian”
“Không còn ai” lòng bỗng thấy mênh mang
Tôi lặng lẽ “Đi về nơi xa” khuất
“Về dòng sông xưa” tưởng chừng như đã mất
Dấu chân mùa thu tôi vội vã đi tìm
Ánh mắt nào “Chờ trên tháng năm” quên
Chợt nhận thấy bóng “Tâm hồn xao động”
Thoáng đâu đây “Khúc hát phương xa” ấy
Tôi “Bất chợt” nhớ “Tình buồn xa vắng”
Nhớ về nơi, “Miền biển mặn” dấu yêu
“Bước chân lẻ loi” giờ mình tôi chờ đợi
“Thà người đừng nói” rằng yêu tôi mãi
Khiến tình tôi giờ “Trăng vỡ” người ơi
Nay ngồi đây, “Khóc thầm” trong lạnh lẽo
“Email tình yêu” sao người ơi chẳng thấy ?
Cho lòng tôi như ”Chim trắng mồ côi”
“Khi cô đơn em nhớ ai”, người yêu dấu ?
Có biết rằng lòng anh “Mãi mãi một tình yêu!“…
From: Nguyễn Thị Hài (Hà Nội)
Khung Trời Ngày Xưa
Songwritter: Hoài An.
Artist: Đan Trường
Đêm về khuya nghe buồn hơn
Những tiếng đàn của tôi
Em về đâu bên đại dương xa xôi
Dẫu có nước mắt với tiếc nuối,
sao làm vơi đi trong ta nỗi đau
Khi con tim ta yêu thương nhau
Nhưng rồi phải xa lìa người ơi
Nơi bình minh bên đại dương,
Bước chân người lạnh lùng
Anh ngồi đây nghe biển đêm.. miên man
Nhớ ánh mắt ấy sáng lấp lánh,
Như trời sao xua tan đêm đen bão giông
Cho anh quên bao nhiêu ưu tư,
Mơ về em khung trời ngày xưa
ĐK:
Tình là con sóng lang thang trôi xa mãi mãi
Cuốn theo dòng đời hỡi em
Cuộc tình mùa đông hôm nay anh nghe buốt giá
Vì sao mình đường đời hai lối !
Và rồi từ đây yêu thương chia xa nỗi nhớ
Nhớ em một ngày đã qua
Chỉ còn mình anh cô đơn với con sóng u buồn
Ngọn sóng bạc đầu trong đêm...
Post a Comment
Post a Comment